PHẦN THỨ I
Quãng Đời Mai Ẩn
Bà Sẽ Sinh Một Con Trai ..
Jêrusalem, châu thành hoa lệ của xứ Balêtin ( Palestine ) Một trong những điểm kỳ quan nhất thành này là tòa nhà cao ngất. Đó là Thánh đường nguy nga, nằm duỗi trên những dẫy cột đồ sộ bằng cẩm thạch muôn màu óng ả, lác đát dát bằng vàng và ôm ấp cái đỉnh lâu cũng bằng vàng.
Cung điện quí giá đó, toàn dân coi là nơi cực linh thiêng, khói hương phải luôn luôn nghi ngút bên cạnh những hàng nến sáng, để tượng trưng lòng trung thành và tôn kính vô biên.
Trong thâm cung đền Thánh đó, chìm mờ trong ánh sáng vàng nhạt một gian nhà hình chữ nhật, dài 20 thước tây, rộng 10 thước. Gian nhà đặc biệt này quen gọi là Cung Thánh. Ở giữa Cung Thánh nổi lên một bàn thờ phủ bằng vàng. Bên hữu bàn thờ, có một chân nến vàng 7 ngọn cung kính đứng đối diện với cái bàn nhỏ dát vàng bên kia, trên đó có 12 chiếc bánh tế không men, biểu hiệu 12 đại tộc Do Thái.
Cung Thánh là nơi tôn nghiêm thánh thiện. Chỉ có vị chủ tế được vào mỗi ngày 2 lần để dâng hương, ngoài ra không ai được lai vãng đến. Theo tục lệ dân, trong 12 đại tộc Do Thái, chỉ có đại tộc Lêvi được đặc quyền chủ việc tế lễ. Nhưng thời gian qua, số người trong đại tộc Lêvi đã nhân thừa ra nhiều và phân ra nhiều chi tộc khác nhau, mỗi chi tộc lại chia ra làm tiểu tộc. Có thời kỳ, nguyên một chi tộc ông Aarong ( Aaron ) đã gồm 24 tiểu tộc, và mỗi tiểu tộc có từ 2000 đến 3000 người. Như vậy một thầy đạo trưởng trong suốt đời của ngài, có lẽ chỉ được chủ tế một
lần là hết sức. Nên lần đó thầy rất lấy làm vinh hạnh và thường cảm động vô biên.
Thời gian thấm thoát…. Đột nhiên đã đến lượt tiểu tộc Abia đóng vai chủ tế. Và một ông già lẫm liệt uy phong đã được trúng cử dâng hương trong đền Thánh.Đó là ông già Giacaria (Zacharia) Ông đã kết nghĩa sắt cầm với bà Ysave ( Elizabeth ) một quí nhân thuộc dòng tộc Aarong làm thầy thượng phẩm từ đời ông Môi Sen (Mose) Hai ông bà cùng hợp duyên hợp tính, sống với nhau trong tình kính Chúa ái nhân và thi
nhau giữ lề luật Chúa cách cẩn thận tỉ mỉ không ai bắt bẻ được. Nên hai ông bà được Thánh Kinh khen là lương thiện và công chính. Nhưng trong cảnh thanh bình, vợ chồng hòa thuận, một vẻ buồn như vấn vương ngày đêm, vì hai ông bà đã cao tuổi mà con cái vẫn hiếm ! Bà Ysave hằng ao ước nhưng không được diễm phúc làm mẹ. Thế mà theo quan niệm Do Thái, tủi thay những cặp vợ chồng không con ! Những cặp vợ chồng không may ấy đáng khổ nhục, vì thiếu kẻ nối dòng trong ngày Chúa Chúa Cứu Thế ngự đến. Tuy nhiên hai ông bà vẫn siêng năng cầu nguyện, xin Chúa cho một người con, mặc dầu thời gian vẫn tàn nhẫn qua, râu ông mỗi ngày mỗi trắng xóa, tóc bà mỗi ngày mỗi bạc thêm, cả hai mỗi ngày mỗi xa hy vọng làm cha mẹ.
Nhưng đã đến ngày dâng hương trong đền Thánh. Một ngày cảm động biết bao ! Sáng hôm ấy người ta thấy tiến đến Đền thờ một ông già râu trắng, đường hoàng trong bộ lễ phục, áo dài đến tận gót, thắt chẽn lại ở ngang ngực với cái dải rộng, màu sặc sỡ và thêu rất tỉ mỉ công phu. Ông đi chân không, đầu đội mũ cao vành, bước đi nhịp nhàng kính cẩn. Thình lình một tiếng chiêng vang lên, hòa điệu với bản nhạc gần đấy.
Cảm động đến run lên, ông lướt nhẹ qua đám dân tiến vào cung Thánh. Đồng thời hai vị phó tế lùi gót lại và để một mình ông cầu nguyện.
Trong trường hợp đặc biệt có một không hai này, ông tha thiết xin Chúa nghe lời dân, sai Chúa Cứu Thế xuống. Ông cũng xen thêm lời cầu khẩn nữa, là xin cho bạn mình được sinh con. Ông biết lắm, có con như mình là cả một đặc ân, chỉ có Chúa ban mới được. Và với một con, gia đình ông sẽ hoàn toàn an vui đẹp đẽ.
Ông già vẫn cầu nguyện….
Ông sấp mình xuống, ông chỗi dậy, ngửa mặt lên. Thốt nhiên, mắt ông bắt gặp một hiện tượng lạ lùng ở bên hữu bàn thờ về phía chân nến 7 ngọn. Một Thiên Thần đã hiện ra sáng láng ! Ông run sợ, nhưng Thiên Thần dịu dàng nói với ông :
Hỡi Giacaria đừng sợ. Lời ông cầu khẩn đã được chấp nhận, và bạn (vợ) ông là bà Ysave sẽ sinh cho ông một con trai. Ông sẽ đặt tên cậu là Gioan, cậu sẽ là nguồn vui cho ông và nhiều người sẽ reo mừng trong ngày sinh của cậu, vì cậu là vĩ nhân trước mặt Chúa. Cậu sẽ không uống rượu hay bất cứ một chất gì có gây say sưa ; Chúa Thánh Thần sẽ thánh hóa cậu ngay lúc còn trong lòng mẹ .
Cậu sẽ hướng dẫn nhiều con dân Íchriên ( Israel ) về với Chúa. Cậu sẽ nhiệt liệt phụng sự Chúa và đi theo con đường Êlia đã vạch thuở trước, để tạo nên những người nhân đức như tổ phụ ngày xưa, và uốn những kẻ cứng lòng qui thuận lẽ phải, để toàn dân sẵn sàng trong ngày Chúa ngự đến.
Thiên Thần nói rõ ràng. Nhưng hoặc chưa định thần được hoàn toàn, hoặc chưa nắm chắc trong tay được người con như đã từng nắm chắc chòm râu bạc, ông già rụt rè thưa:
Làm cách nào để nhận biết điều đó ? vì thực tôi đã già và bạn tôi cũng đã quá kỳ sinh con.
Lời thưa có vẻ nghi nan và thiếu rõ rệt. Quả thực ở đây không phải là Thiên Thần hiện ra lần đầu. Lịch sử Đạo cũ đã thuật lại nhiều trường hợp thiên thần hiển hiện cùng các thánh tổ. Ông già lại là bậc thông hiểu Kinh Thánh, hẳn ông không thể hồ nghi được về sự thiên thần hiển hiện, là vì ông còn ngờ sự mệnh của thiên thần.
Thiên Thần ra bộ trách mắng :
Đáng lẽ ra ông tin ngay lời tôi mới phải, vì tôi là Thiên Thần Giabiên ( Gabriel ) được hầu cận trước tòa Thiên Chúa. Chính Ngài đã sai tôi đến báo tin mừng cho ông. Thế mà ông không tin. Vậy này đây, ông sẽ bị cấm ngôn cho đến ngày con ông ra ánh sáng, để chứng thực lời tôi đã nói với ông .
Ông già Giacaria chưa kịp phân trần, Thiên Thần đã vút biến đi. Và một thảm trạng còn lại với ông đang lo sợ bối rối. Từ lúc đó ông hóa ra câm ! Ông bị phạt vì đã không mau mắn lấy lại một tiếng vâng thưa lại với sứ thần của Thiên Chúa. Nhưng bù lại, một nguồn vui sướng đã trào lên lòng ông, vì mắt ông đã thấy thiên thần hiển hiện và tai ông đã được nghe tên cậu con trai tương lai yêu quí của ông. Ông kính cẩn và cảm động ghi kỹ những lời :
Ysave sẽ sinh cho ông một con trai và Gioan là tên người con trai ấy
Ở ngoài dân chúng chờ đợi ông đã mỏi. Từng nghìn cặp mắt trố vào cửa nhà thờ. Người ta bắt đầu sốt ruột và khó chịu. Từ phía nọ tới phía kia rầm rầm lên những câu :
Sao ông chủ tế này chậm chạp thế ?
Gớm ông già đạo đức có khác !
Cũng có người láu lỉnh :
– Thôi, đích rồi, hay chừng ông cụ không con, lại cầu tự đấy. Cụ cần phải xin con trai !..
Người ta đang kháo nhau rầm rộ, thì bóng ông già ở trong cung Thánh hiện ra. Nhưng ông có những cử chỉ khác thường. Toàn thân ông lộ vẻ bối rối, ông không làm chủ được mình, và hình như ông vất vả lắm mới nhớ được phải ban phép lành cho dân. Ông giơ tay lên và cố sức đọc lời lễ nhạc. Nhưng lạ ! Lưỡi ông như dính chặt lại trong cổ… Nhiều người đoán chừng ông già mới chứng kiến một việc lạ lùng trong cung Thánh, có lẽ là một sự hiển hiện ly kỳ.
Từ ngày ấy ông già phải làm hiệu ra dấu để tỏ bày ý muốn.
Cuối tuần … phiên chủ tế thuộc tiểu tộc Abia kết liễu. Tuy với tình trạng điếc câm, ông già Giacaria sung sướng âm thầm trở lại nhà ở làng Anhkarim ( Ain-Karim ) cách Jêrusalem nửa dặm.
Và không bao lâu, bà Ysave cảm thấy nặng nề. Bà hiểu mình đã có thai. Bà mừng rỡ hết sức, luôn luôn mong đến ngày sẽ được làm mẹ, và trong năm tháng bà không ra khỏi nhà. Bà chúc tụng Chúa luôn luôn:
Chúa nhân từ quảng đại ! Người đã cứu tôi khỏi cái nhục không con trước mắt thế gian.